Lý Tuấn Phong chưa từng ra chiến trường, chức vị của y là do phụ thân truyền lại! Năm đó phụ thân y từng là thuộc hạ của Ninh lão gia tử, sau này vì bảo vệ biên cương mà tử trận sa trường, Ninh lão gia tử thấy mẹ con họ côi cút đáng thương nên đã khẩn cầu Yến Hoàng trao lại chức vị của phụ thân y cho y...
Người này tuy làu thông binh thư nhưng chưa từng thực chiến, chỉ giỏi bàn suông trên giấy! Kể từ khi được làm một tiểu tướng quân không có thực quyền, y cũng vạch rõ ranh giới với Ninh lão gia tử... Vì vậy, nhiều tướng quân ngầm gọi y là tiểu thư sinh vong ân bội nghĩa... Suy cho cùng, kẻ trượng nghĩa phần nhiều là hạng cùng đinh, người phụ bạc đa số là kẻ đọc sách!
Còn Thượng thư bộ Binh Vu Đình Ích vẫn đứng nguyên tại chỗ, mắt nhìn chằm chằm Yến Hoàng, giọng điệu cứng rắn nói:
“Bệ hạ, Man tộc thế tới hung hãn, trận chiến này không phải trò đùa, mà liên quan đến sự tồn vong của Yến Quốc ta! Xin bệ hạ thu hồi thành mệnh, phái Chỉ huy sứ Ty Thiên Vệ Ninh Phàm xuất chinh!”